dai phuc hung

A great WordPress.com site

Lập cứ điểm chống cộng thành các tổ chiến đấu cộng hòa sau nầy.

Có những nơi chống cộng chân chính như diễn đàn TGNV. Đây là nơi đang chống cộng mạnh mẽ và hiệu quả. Đã đến lúc chúng ta cần tổ chức các cứ điểm chống cộng cho riêng mình. Việc nầy đem tới nhiều lợi điểm.

Một là, chia hỏa lực với các thân hữu đang chống cộng, gồm cả những người đang bị tù đầy bởi VC.

Hai là, nhiều mũi nhọn chích vô khối ung thư Việt cộng sẽ khiến VC không yên, không biết tập trung hỏa lực vô đâu, đánh với ai. Hàng ngàn mũi tấn công sẽ khiến VC tê liệt, tâm thần bất định, nhanh chóng rơi vô tâm thần phân liệt và tan rã thành bè cánh.

Ba là, trong tương lai, chúng ta cần tổ chức các tổ chiến đấu diệt cộng trên khắp Việt Nam. Các tổ chiến đấu sẽ tác chiến độc lập nhưng theo một tiêu chí thống nhất. Việc phát triển tổ chiến đấu của riêng bạn đặc biệt quan trọng trong việc diệt cộng vì VC không biết đánh chỗ mô, với ai. Chúng bị tấn công đơn lẻ trên toàn lãnh thổ VN mà không thể đánh trận chính quy nơi chúng có lợi thế về hỏa lực và quân số. Đây là nghệ thuật chiến tranh nhân dân.

Tôi xin nói với các thân hữu về từng vấn đề.

Một. Chia hỏa lực.

Chúng ta giúp các tổ chiến đấu và những người chống cộng an toàn hơn. VC sẽ phải vô cùng bận rộn để tìm và diệt ta. Chúng sẽ bị ta tiêu hao sinh lực và kiệt quệ kinh tế (lính VC đang rất đói do không bán được điện thoại và 3G).

Hai. Chiến đấu đơn lẻ, liên tục, mọi nơi khiến VC mất phương hướng.

Khi có rất nhiều tổ chiến đấu chống cộng hoạt động riêng rẽ và đơn lẻ, VC sẽ không biết bắn vô đâu. Chúng không định hình được kẻ thù phân tán. Mỗi lần chúng ra quân rầm rộ, chúng sẽ tự hao tổn sinh lực, kiệt quệ về kinh tế. Mỗi tổ chiến đấu sẽ khiến chúng phải tìm và diệt, khiến chúng luôn phải hoạt động. Với hệ thống quân đội VC cồng kềnh, tham nhũng, kém hiệu quả do bán điện thoại nhiều năm, miệng lưỡi dẻo quẹo nhưng chân tay nhão nhoẹt thì đây là việc khiến chúng mệt mỏi, bất mãn với chính cộng chế.

Ba. Các tổ chiến đấu cộng hòa.

Việt cộng sẽ nhanh chóng rơi vô loạn lạc do từ lâu đã mất hệ thống đạo đức, mất trí tuệ, kiệt quệ kinh tế, lượng người đói kém, bất mãn tăng nhanh và luật pháp VC là luật rừng. Dù như thế, VC cũng ở trạng thái cát cứ sứ quân và chúng ta không thể đánh bại VC nếu không tập hợp lực lượng. Chúng ta cần quân đội cộng hòa để đập tan các thế lực cộng sản phản động đồi bại.

Chúng ta không thể tập hợp sớm một quân đội như vậy và cũng không thể tác chiến. Sẽ có rất nhiều tên phản trắc trà trộn hàng ngũ. Hỏa lực VC mạnh hơn chúng ta, quân số đông hơn nên chúng ta không thể đánh trận chính quy. Quân đội cộng hòa mới thành lập cần tích lũy kinh nghiệm qua những trận đánh phối hợp nhỏ.

Do đó, tôi đề nghị mô hình các tổ chiến đấu. Các tổ chiến đấu có thể là 1 cá nhân hay một số ít người. Các tổ chiến đấu này sẽ tác chiến độc lập theo chiến thuật đánh du kích công khai. Thí dụ, chúng ta rải truyền đơn về các điều luật cộng hòa cho phép người dân tước tài sản của Việt cộng.

Các tổ chiến đấu sẽ được lập khắp VN theo đúng tổ chức hành chính của cộng đảng Việt gian. Ở đâu có VC, ở đó có tổ chiến đấu. Đặc biệt quan trọng là các vùng nông thôn, nơi an ninh, công an VC thưa và diện tích lớn. Chúng ta phải thực thi chính sách đánh từ nông thôn ra thành thị, tập trung hoạt động tại nông thôn và hậu phương của địch. Việc nầy giúp chúng ta được an toàn và có thể nhân rộng các tổ chiến đấu nhiều hơn nữa. Tránh hoạt động tại các nơi an ninh, mật vụ dày đặc như nội đô Saigon.

Các tổ chiến đấu là ai, tổ chức như thế nào.

Tổ chiến đấu gồm từ 1 người trở lên, có thể là “sói đơn độc”. Đây là những thanh niên trẻ hiểu về tình hình đất nước, giác ngộ và mong muốn tham gia cách mạng diệt cộng. Tổ chiến đấu phải hoạt động riêng lẻ vì lý do an toàn.

Chúng ta sẽ kêu gọi thanh niên tự thành lập các tổ chiến đấu qua những cứ điểm chống cộng như TGNV. Vì thế, tôi đề cập việc bạn phải lập cứ điểm chống cộng cho riêng mình. Những cứ điểm nầy (thí dụ trang nhà) sẽ là nơi gieo mầm hạt giống cách mạng khắp VN.

Tổ chiến đấu hoạt động tại nơi VC ít bố phòng an ninh, mật vụ như các vùng nông thôn. Từ đó, làn sóng ngầm sẽ lan tỏa tới các đô thị như Saigon. Chúng ta sẽ tiến hành tuyên truyền, quảng bá cho cách mạng một cách âm thầm thông qua những biệt đội như thế nầy. Ở mức cao điểm, chúng ta sẽ cho dán truyền đơn cộng hòa, cho phép người dân xử tội cộng sản.

Các tổ chiến đấu sẽ kết thành dạng hình cây. Một tổ chiến đấu có thể lập một hay nhiều tổ chiến đấu con. Dạng này sẽ ngăn chặn VC trà trộn và những kẻ phản trắc có hiệu quả. Khi một tổ chiến đấu bị bắt, bị diệt, có thể truy tìm được kẻ đã bội phản. Những kẻ nầy sẽ bị xử tử. Sẽ có nhiều nhánh tổ chức độc lập. Nếu một nhánh bị VC tìm và diệt thì các nhánh khác sẽ không bị ảnh hưởng và vẫn hoạt động. Nếu một nút (một tổ chiến đấu) bị mất, nhánh sẽ tách thành 2 nhánh mới độc lập mà không lo mất cả nhánh do bị chỉ điểm. Một chỉ huy sẽ chỉ biết các nhánh bên dưới của mình và một nhánh bên trên của mình.

Các tổ chiến đấu với lý tưởng cộng hòa chính là nền tảng của quân đội cộng hòa 3. Chúng ta tuyệt đối chỉ tuyển mộ thanh niên không dính chàm cộng sản và có lý tưởng cách mạng. Quân đối chúng ta cần tinh luyện, có lý tưởng và cần được rèn luyên qua nhiều trận đánh nhỏ.

Các thân hữu! Hãy lập các cứ điểm chống cộng và phát triển nó tại VN. Một ngày gần đây chúng ta sẽ hội quân để bắt đầu một cuộc chiến vĩ đại diệt ma quỷ Việt cộng. Đã sắp tới ngày hóa kiếp Việt cộng. Cuộc chiến 10 năm nầy sẽ là cơ hội để chúng ta lập công báo quốc, tiêu diệt bọn ma quỷ Việt cộng quái thai để bắt đầu đi lên một dân tộc hùng mạnh.

Sao đỏ vẫn là biểu tượng bị cấm ở Hungary

Sao đỏ, như một biểu tượng của thể chế độc tài, vẫn tiếp tục bị cấm bởi Bộ Luật Hình sự Hungary, theo tuyên bố của Quốc vụ khanh Bộ Tư pháp Rétvári Bence.

Hungary đã nhiều lần bị Tòa án Nhân quyền Châu Âu (trụ sở tại Strassbourg) xử thua vì các thẩm phán quốc tế cho rằng sao đỏ là biểu tượng của phong trào (công nhân, cánh tả) chứ không phải của nền độc tài. Do đó, nếu ai đeo hình sao đỏ và vì thế, đương sự bị cảnh sát phạt thì có thể đệ đơn lên tòa án Strassbourg – tòa sẽ buộc Nhà nước Hungary phải bồi thường.

Lần gần nhất, tháng 11 năm ngoái, Tòa Strassbourg đã xử thắng cho Chủ tịch danh dự Đảng Công nhân 2006 (một đảng theo đường lối cộng sản) và buộc Nhà nước Hungary phải bồi thường 4.000 EURO. Đây là phán quyết thứ hai của Tòa Strassbourg theo hướng có lợi cho người sử dụng biểu tượng sao đỏ.

Tuy nhiên, trong dịp Quốc tế Lao động 1-5 năm nay, tại các hoạt động của những tổ chức cánh tả, vẫn có nhiều người dùng hình tượng sao đỏ và một số người đã bị truy cứu hình sự. Quốc vụ khanh Rétvári Bence tuyên bố, cho dù theo Tòa án Nhân quyền Châu Âu, sao đỏ là biểu tượng của phong trào chứ không phải của nền độc tài, nhưng “tại vùng Trung Âu, nó là biểu tượng độc tài, nhân danh nó bao người đã bị sát hại không thông qua phán quyết của tòa án, không cần bất cứ lý do gì”.

Như NCTG đã nhiều lần đưa tin, cùng các biểu tượng chữ thập ngoặc, chữ thập nhọn, búa liềm, huy hiệu SS, (ngôi) sao đỏ (năm cánh) bị coi là biểu tượng của chính thể độc tài và do đó, việc sử dụng nó bị cấm tại Cộng hòa Hungary bởi điều 269/B, Bộ Luật Hình sự. Theo đó, những ai truyền bá; sử dụng trước đám đông; bày ra chọ mọi người thấy biểu tượng này, sẽ bị coi là vi phạm và bị phạt tiền (nếu không có hành vi phạm pháp gì lớn hơn).

Trong một diễn biến tương tự, mới đây, ĐSQ Ba Lan tại Moscow cũng đã cảnh báo về việc những biểu tượng độc tài bị cấm ở Ba Lan theo Hiến pháp nước này, trong đó có hình tượng bùa liềm của thể chế cộng sản. Được biết, lời nhắc nhở đó nhắm vào những CĐV Nga khi họ sang cổ vũ bóng đá tại kỳ EURO 2012 ở Ba Lan. Thông báo nhấn mạnh: những biểu tượng cộng sản luôn gây phản cảm trong xã hội Ba Lan.

Trần Lê (Nhịp Cầu Thế Giới)

Hungary: Tên đường phố ‘có yếu tố cộng sản’ sẽ bị cấm

Đó là nội dung một dự luật vừa được 9 dân biểu phe cầm quyền đệ lên Quốc hội Hungary vào thượng tuần tháng 6 vừa qua, theo đó, cần đổi tên các đường phố, quảng trường có liên quan đến các thể chế độc tài, nhất là độc tài cộng sản.

Đáng chú ý là trong nhóm nghị sĩ nói trên, có bà Wittner Mária, từng bị kết án tử hình rồi đổi thành chung thân vì tham gia biến cố 1956, được coi là một “tượng đài” của phe cực hữu Hungary, người cho đến giờ vẫn giữ quan niệm chống Cộng hết sức quyết liệt. (*)

Dự luật cho rằng tại Hungary, cả dân chúng lẫn truyền thông ngày càng có nhu cầu và đòi hỏi cho sự thay đổi đó. Cụ thể, nhóm dân biểu muốn cấm mọi tên đường, phố có nguồn gốc từ tên những người “từng đóng vai trò lãnh đạo trong sự hình thành, kiến thiết hoặc duy trì các chính thể độc tài của thế kỷ 20”, hoặc từ tên tổ chức, khái niệm “có mối quan hệ trực tiếp với các chính thể độc tài thế kỷ 20”.

Tuy nhiên, ở phần lý giải dự luật, các nghị sĩ cho thấy, họ chủ yếu nhằm vào việc bài trừ những “tàn dư”, ký ức của những thể chế độc tài cánh tả. Đề xuất không chỉ chủ trương thay đổi tên đường, phố có “hơi hướng” cộng sản, mà rộng hơn thế nhiều, nó muốn các doanh nghiệp, cơ quan, tổ chức xã hội và cơ quan ngôn luận cũng không được mang những tên “có yếu tố cộng sản”.

Chưa rõ phạm vi ảnh hưởng của dự luật cụ thể đến đâu, nhưng căn cứ một danh mục đi kèm, có thể thấy nhóm dân biểu cầm quyền muốn “bài trừ” tên tuổi các lãnh tụ cộng sản quốc tế và trong nước (Lenin, Marx, Engels, Szamuely Tibor, Kun Béla, Münnich Ferenc, Ságvári Endre…), cũng như các khái niệm liên quan tới nền độc tài cộng sản kiểu Stalinist (Sao Đỏ, Giải Phóng, Quân đội Nhân dân, Hồng Quân, Cộng hòa Nhân dân, Cộng hòa Xô-viết, Mặt trận Nhân dân, Mùng 7 tháng 11, v.v…).

Theo dự luật trên, chính quyền tự quản địa phương cũng có thể quyết định đổi tên đường, phố – trước nay cũng đã có nhiều thử nghiệm theo hướng này, nhưng đều thất bại vì việc thay đổi địa chỉ trong giấy tờ khiến cư dân và doanh nghiệp phải trả một khoản phí đáng kể. Do đó, các dân biểu đề nghị đạo luật mới cho phép việc đổi các giấy tờ có liên quan (hộ chiếu, chứng minh thư, bằng lái xe, giấy chứng nhận kinh doanh…) sẽ được miễn phí.

Hiện tại, một số chính khách địa phương còn muốn thay đổi những đường phố mang tên các nhà văn, văn nghệ sĩ, nhân sĩ cánh tả, trong số đó có những nhân vật nổi tiếng như Lukács György (người sáng lập trường phái mỹ học mang tên ông), hay Pablo Neruda (nhà thơ cộng sản Chile, Giải Nobel Văn chương 1971), Váci Mihály (nhà thơ, dịch giả cánh tả Hungary, mất ở Hà Nội trong chuyến thăm Bắc Việt Nam năm 1970), v.v…

Trong những diễn biến có liên quan, Quốc hội Hungary cũng vừa thông qua một đạo luật cho phép cắt khoản trợ cấp hưu trí đối với những yếu nhân của thế chế cộng sản trước năm 1990, bị coi là có hoạt động đi ngược lại hệ giá trị dân chủ. Được biết, con số những người chịu ảnh hưởng trong vụ này lên tới hàng ngàn.

Ngoài ra, một đạo luật khác cũng đã được phê chuẩn, theo đó, nếu trong tương lai Hungary vẫn bị Tòa án Nhân quyền Châu Âu xử thua trong các vụ kiện liên quan tới ngôi sao đỏ (như một biểu tượng đọc tài toàn trị bị cấm ở nước này), thì Nhà nước Hung sẽ bồi thường cho nguyên đơn từ nguồn ngân sách dành cho hoạt động của các chính đảng.

(*) Bà Wittner Mária còn được biết đến như dân biểu nghèo nhất của Hungary: về hưu mất sức từ năm 1980, trong bản khai thu nhập năm 2010, bà không sở hữu nhà cửa, không có tài sản gì đáng giá và ngoài lương nghị sĩ ra, bà cũng hoàn toàn không có khoản thu nhập nào khác.

Nguồn: Trần Lê/ index.hu/ Nhịp Cầu Thế Giới

Cách chế tạo Boom hẹn giờ

Image

 

Image

Ngày nay thuốc nổ có đến hàng trăm loại nhưng để chọn được những lọai vừa ý thì cũng hơi đau đầu một chút , nó phải bảo đảm được những điều kiện như: chất nổ năng lượng cao ,nguyên liệu dễ tìm, dể mua, giá rẻ, dể vận chuyển , bảo quản ,không độc, không mua được thì có thể tự điều chế ra nguyên liệu dễ dàng. Tôi đã tốn rất nhiều tiền để điều chế và thử nghiệm thuốc nổ cuối cùng cũng đã tìm ra được loại thuốc nổ vừa ý thích hợp với điều kiện ở Việt Nam.

Để trừng phạt bọn công an chó săn của VGCS thì hãy làm như sau:

Thuốc nổ là hỗn hợp gồm KClO3 (KALI CHLORATE) và Đường theo tỉ lệ 55% KClO3 và 45% Đường. Đối với loại thuốc nổ này thì các bạn nên nhớ chớ đùa..chớ đùa..chớ đùa……Nó rất nhạy và phản ứng cực nhanh. Nó được xếp vào loại Primary High Explosive. Nếu bạn có ý định làm bom từ nó thì quả bom đó sẽ rất không an toàn nếu như nó bị va chạm hoặc bị đốt nóng nhẹ. An toàn thì chỉ nên dùng nó để làm ngòi nổ kích nổ những loại chất nổ khá an toàn ở điều kiện bình thường như Secondary High Explosives chẳng hạn ANFO là hỗn hợp gồm 94.3 % AMONI NITRAT (NH4NO3) và 5.7 % dầu nhiên liệu (dầu DieZel,xăng, dầu Parafin).
Không mua được nguyên liệu điều chế ANFO thì mua nguyên liệu điều chế chất nổ RDX luôn.

Chất nổ RDX: là 1 chất nổ cực mạnh thường được dùng để nhồi vào đầu đạn tên lửa hoặc dùng để kích nổ vũ khí hạt nhân, và là thành phần chủ yếu của plastic explosives (A1, A2, B1, B2, C1, C2,C3, C4…….)
Điều chế được nó 1 cách dễ dàng bằng cách nitrat hóa hexamin. Ta cho HEXAMINE [(CH2)6N4] tác dụng với AXIT NITRIC đậm đặc (HNO3)
(CH2)6N4 + 4HNO3 —> (CH2-N-NO2)3 + 3HCHO + NH4+ + NO3-
Sau phản ứng sẽ thấy tồn tại 1 chất lỏng màu đỏ nhạt để nguội khoảng 1 thời gian thì có kết tinh trắng xuất hiện , tách lấy kết tinh trắng làm bom còn chất lỏng đỏ thì thấm vào giấy, bông làm dây cháy
Điều chế RDX với lượng lớn phải thực hiện ở một nơi vắng người , xa khu dân cư vì khí ANDEHIT FORMIC sinh ra có thể gây ô nhiễm trên 1 vùng rộng lớn.

TÀI LIỆU VỀ CHẤT NỔ , VŨ KHÍ CÁC BẠN CÓ THỂ TÌM KIẾM THÊM TRÊN GOOGLE RẤT NHIỀU( từ khóa :chất nổ , thuốc nổ , explosive, explosives, weapon,…)

Làm ngòi nổ:
Rất đơn giản ta chỉ cần dùng 1 dây điện đơn có nhiều sợi , gấp đôi dây điện, đốt ở ngay chỗ gấp 1 khoảng , lột vỏ nhựa cách điện và tách ra 1 hoặc 2 sợi , cắt bỏ những sợi còn lại,quấn sợi dây còn lại đó lên ruột bút bi tạo thành 1 lò xo khi đặt nó trong khối thuốc nổ nó sẽ kích cho khối thuốc nổ cháy nổ khi có 1 dòng điện chạy qua đoạn dây dẫn đủ lớn làm cháy đứt đoạn lò xo
Dùng giấy báo hoặc ống nhựa để bao bọc kín khối thuốc nổ và đoạn lò xo. Nếu dùng ống nhựa thì dùng đầu bịt để bịt kín 2 đầu bằng keo.
Vỏ quả Boom không làm bằng sắt được thì có thể dùng 2 ống nhựa có đường kính khác nhau. Đặt ống nhỏ vào trong ống lớn và đổ bê tông,đinh thép giữa chúng tạo thành vỏ Boom
Nguồn điện cung cấp cho ngòi nổ có thể là pin , ắcqui, tụ điện

Bộ hẹn giờ:
Nếu biết chút ít về điện tử thì sẽ dễ dàng hơn,chỉ cần mắc 2 đầu dây của chuông điện trong đồng hồ với 1 transistor công suất chẳng hạn 2N3055,hoặc mua 1 bộ hẹn giờ.
Dùng điện thoại di động kích nổ thì chỉ cần nối ngòi nổ với 2 đầu dây của chuông báo khi gọi điện thoại tới số di động đó thì dòng điện cung cấp cho chuông báo sẽ kích nổ ngòi nổ
Bộ hẹn giờ cơ học của các loại quạt điện , đồng hồ cơ học

 

 

Hướng dẫn chế tạo 1 số loại bom (ko gây nguy hiểm Nếu dùng đúng liều)

1.Pháo hoa dân gian

Dưới đây là các hóa chất cần thiết để làm pháo hoa. Tốt nhất là nên mua chứ khó điều chế lắm.

Điều chế KNO3:

Phân dơi trong các hang lâu ngày bị phân hủy giải phóng NH3, dưới tác dụng của một số vi khuẩn, khí NH3 bị không khí ôxi hóa thành axit HNO2 rồi thành HNO3, HNO3 lại tác dụng lên đá vôi tạo Ca(NO3)2. Muối này một phần bám vào thành hang, một phần theo nước mưa chẩy xuống ngấm vào đất trong hang. Người ta lấy đất này trộn kĩ với tro củi rồi dùng nước sôi dội nhiều lần qua hỗn hợp đó để tách KNO3 đựoc tạo nên từ PU:

Ca(NO3)2 + K2CO3 —> 2KNO3 + CaCO3
Sau khi có KNO3, các bạn điều chế thuốc nổ, tốt hơn hết là mua trực tiếp thuốc nổ loại có chứa KNO3, sau đó cho thêm các chất sau để tạo mầu:
+ Mầu đỏ: Sr(NO3)2 và SrCO3 hay cả muối của Ca và Li
+ Mầu lục: Ba(NO3)2 và Ba(ClO4)2, hay muối Cu2+
+ Mầu xanh: CuCO3, CuSO4, CuO, CuCl.
+ Mầu tím: Muối của Cs, K, Rb.
+ Tia sáng vàng chói: Mạt Fe
+ Mầu trắng: bột Mg, Al
+ Khói trắng: KNO3 và S.
+ Khói mầu: KNO3 và phẩm mầu hữu cơ.

2.Tên lửa tầm xa (100m trở lên)

trước tiên bạn hãy xẻ dọc 1 tờ giấy A4 ra làm 3 phần bằng nhau ,rồi dùng 3 phần đó quấn quanh 1 ống nhôm 6mm ( bán 14k /1 ống dài 6m ,về cắt ra lấy 1 đoạn thôi )

rút ống nhôm ra ,dùng keo 502 nhỏ vào 2 đầu ( mục đích cho nó cứng ) đây chính là thân rocket

xẻ 1 dọc tờ giấy A4 sao cho độ dày gần 1cm ( trong hình chính là 2 miếng giấy dài và nhỏ )

quấn quanh 1 cây tăm ,thuôn về phía sau để tạo nên cái đầu rocket:

đút nó vào 1 đầu của ống giấy ( thân ) và dán chắc chắn lại bằng keo 502:

cũng dùng 1 miếng giấy như vậy quấn quanh 1 cái cây sắt ( đường kính khoảng 2mm ,chính xác thì mình dùng cái cây sắt nhỏ nhất trong cái ăng ten của cát sét )

dùng keo 502 dán chắc lại xong thì nó như thế này:

đây chính là phần ống phụt của rocket ,bạn đừng vội dán nó vào thân rocket, hãy để nó sang 1 bên đã. tiếp theo là phần chế thuốc phóng: bạn mua KNO3 ,ban có thể nhờ người mua ở chợ Kim Biên Sài Gòn với giá 35k/500g. Đường ăn và sorbitol ( sorbitol ko quan trọng lắm ,ko có nó cũng ko sao ,nhưng tốt hơn hết là cứ mua về ,1kg hình như chỉ hai mấy ngàn đồng thì phải ) bạn trộn KNO3 với đường theo tỉ lệ 2-1 ,đổ vào chảo ,cho thêm 1 chút nước sao cho vừa ngập hết hỗn hợp vừa trộn ,cho thêm 1 thìa cafe sorbitol vào nữa rồi bật chảo đun ,dun cho tới khi hỗn hợp quánh lại như kẹo thì vặn nhỏ lửa ,đun 1 chút nữa cho nó khô lại như bánh ( đừng khô quá ,khô quá là nó bừng đấy ) là đc. Đừng lo vì loại thuốc phóng này ko mạnh lắm ,cùng lắm thì nó bùng cháy ,khói đầy nhà thôi chứ ko nổ đâu ,nhưng tốt hơn hết là bạn vẫn nên cẩn thận và đừng nấu thuốc phóng trong nhà. Vài bữa nữa sẽ có clip nấu thuốc phóng. sau khi nấu thuốc phóng thì bạn lấy ra ( ngay khi còn hơi nóng ,đừng để nguội lại ,nó sẽ cứng khó đút vào thân rocket lắm ) nhét đầy vào thân rocket sao cho thuốc phóng chỉ còn cách miệng ống chừng 1cm.

dùng 1 cái tua vít bake cắm vào trong thân rocket đã nhồi thuốc để tạo 1 cái lỗ dọc theo khối thuốc phóng ( để tăng diện tích cháy của thuốc phóng => tăng lực đẩy )

rút tua vít ra:

dùng 1 chút thuốc phóng bịt hờ cái lỗ đó lại ( đừng lấp hết ,chỉ bịt 1 chút xíu phần ngoài thôi )

lấy ống phụt ( cái mà hồi nãy mình làm xong rồi bỏ ra 1 bên ấy ) nhét thuốc phóng khô ( cái này phải làm trước đo 1 ngày rồi phơi khô ,hoặc cũng có thể dùng diêm thay thế cũng đc ,nhưng diêm thì cháy nhanh hơn thuốc phóng nên sẽ có ít thời gian hơn để chạy nếu bạn kích rocket bằng cách dùng lửa châm )

lấy ống phụt vừa nhét thuốc phóng khô xong cắm vào đầu còn lại cua thân rocket và dán keo 502 chắc chắn lại ( đừng nhỏ keo 502 vào diêm hoặc thuốc phóng )

đã xong phần chính ,giờ đến phần phụ: dùng 1 miếng bìa cứng cắt thành hình cánh định hướng cho rocket ( 3 cánh thật giống nhau ) ,dán lên thân rocket sao cho khoảng cách thật đều và hơi chéo 1 góc nhỏ ( nhằm làm cho rocket xoáy khi bay nhanh để tạo độ ổn định ) có 2 kiểu cánh định hướng:

kiểu 1:

dán vào thì nó như thế này:

kiểu thứ 2 ( kiểu này ko thể cất cánh trực tiếp từ mặt đất như kiểu số 1 mà phải cất cánh từ bệ phóng )

Lấy 1 miếng giấy nhỏ quấn lỏng quanh cây nhôm móc quần áo rồi rút ra nhỏ keo lên cho nó chắc chắn:

dán vào thân rocket để làm chỗ bám của rocket vào bệ phóng:

Dùng móc quần áo bằng nhôm ,cắt bỏ đoạn móc đi ,dùng kềm uốn thẳng lại rồi cắm vào 1 miếng gỗ ( đã khoan lỗ từ trước ):

lấy 1 miếng bìa dán quanh cây nhôm cách miếng gỗ khoảng 10cm để đỡ tên lửa.

Loại rocket mini này ko có dù dài khoảng 10cm , tầm bay khoảng hơn 100m.

3.Chế Tạo Bom Khói

Bom khói cổ điển là một „công trình“ tuyệt vời trong gia đình hay phòng thí nghiệm, tạo ra nhiều khói nhưng an toàn, với ngọn lửa màu tím đỏ. Nếu bạn muốn có tí màu sắc, và một số hình dạng đặc thù từ những gì bạn tạo ra, Bạn có thể làm một quả bom khói với „mây“ cuồn cuộn bay cùng màu sắc khá sặc sỡ. Công việc này cũng khá dễ và đủ đảm bảo an toàn, để có thể thực hiện tại nhà. Nhưng với yêu cầu là phải có người lớn để giám sát mọi thứ nhé!

Vật liệu:
_ 60 gam (3 muỗng xúp ) kali nitrat (có bán dưới dạng phân bón tại các quầy cung cấp đồ làm vườn)
_ 40 gam (2 muỗng xúp ) đường
_ Một muỗng cà phê bột sođa
_ 60 gam (3 muỗng xúp ) bột màu hữu cơ (có thể tìm thấy ở tiệm giặt quần áo hay quầy đồ chơi thủ công)
_ Ống các-tông (tốt nhất là cống đựng nước đá (mới sử dụng lần đầu), hoặc bạn cũng có thể dùng lõi giấy vệ sinh, hoặc một phần cắt ra từ ống khăn tắm, hay chính xác hơn là một cuồn giấy ống)
_ Dây băng
_ Viết
_ Kíp nổ pháo hoa (trong vũ khí, đầu pháo, hay trong một cửa hàng đồ chơi, hoặc lấy từ một cái pháo hoa)
_ Quả bóng vải
_ Cái xoong

Chế Tạo :
Tạo hỗn hợp bom khói có màu:
Trộn 60 gam kali nitrat với 40 gam đường trong một cái xoong, trên ngọn lửa nóng.

1. Tỉ lệ tốt nhất của hai thứ này là 3:2, vì thế, nếu không có cân, bạn có thể sử dụng 3 muỗng xúp cho kali nitrat và 2 muỗng xúp đối với đường (nếu bạn thấy cần phải có sự chính xác cao)
2. Đường sẽ đổi thành màu nâu đỏ. Khuấy liên tục cho đến khi trông nó giống như bơ đậu phộng.
3. Lấy hỗn hợp ra khỏi lửa
4. Trộn vào đó một muỗng đầy bột sođa (tốt nhất là nên dùng muỗng cà phê). Bột sođa có tác dụng làm giảm sự cháy khi quả bom khói được kích nổ.
5. Thêm ba muỗng xúp đầy bột màu hữu cơ. Màu xanh và cam sẽ cho ra kết quả tốt hơn những màu khác. Trộn hỗn hợp thật kĩ.
6. Lắp bom khói trong khi hỗn hợp còn nóng và hơi sệt.

Lắp bom khói:
1. Đổ hỗn hợp bom khói còn nóng vào ống các-tông.
2. Ghim một cây viết hoặc viết chì vào giữa hỗn hợp (Không nhất thiết phải ghim sâu đến tận đáy, mà nên làm sao để cây viết có thể đứng vững được trong hỗn hợp). Bạn cũng có thể dùng một vật khác để thay thế, nhưng hình trụ sẽ hoạt động ổn hơn.
3. Để cho hỗn hợp cứng lại (mất khoảng một giờ)
4. Lấy cây viết ra.
5. Nhét vào đó kíp nổ của pháo hoa. Bọc thêm một mảnh bóng vải để nhét chặt kíp nổ vào bên trong quả bom khói. Phải chắc chắn rằng kíp nổ vẫn còn nhô ra ở ngoài ống để bạn có thể đốt nó. 6. Quấn quả bom khói lại bằng dây băng. Buộc chặt ở phía trên và phía dưới của ống. Nhưng phải chừa lại những chỗ đã khoét và không cần quấn ở kíp nổ.
7. Nào, bây giờ….Chạy ra ngoài và đốt quả bom khói của bạn đi!và nhớ coi chừng „police“ đó !

Còn tiếp…
3 thí nghiệm trên là các PƯ hóa học cẩn thận khi điều chế nhé
Bạn nào có thêm các ý kiến về việc chế tạo bất cứ thứ gì thì cứ việc pót vào đây cho anh em nhận xét và làm theo chơi

còn 1 loại bom khói nữa nhưng làm bằng banh bóng bàn .Đây là video tham khảo
(khúc cuối mới hay)

Cách chế tạo và cách đánh bom xăng Molotov Cocktail

 

Chai cháy, hay còn gọi là chai xăng chống tăng, bom xăng, bom dầu, và được biết tới với cái tên lóng là Cocktail Molotov hay bom Molotov là một loại vũ khí gây cháy đơn giản có thể được sản xuất hàng loạt với chi phí thấp. Vì chi phí thấp và dễ chế tạo, loại vũ khí này thường được những người biểu tình hoặc những lực lượng nổi dậy. Cái tên lóng bom Molotov hay cocktail Molotov xuất hiện lần đầu trong chiến tranh Liên Xô-Phần Lan năm 1939 – 1940, nó được người Phần Lan dùng để chế giễu Dân ủy Ngoại giao Liên Xô thời ấy là Vyacheslav Mikhailovich Molotov.

 

Cô cấu :Ở dạng đơn giản nhất, chai cháy Molotov là một chai thủy tinh chứa đầy xăng, dầu hỏa hay chất lỏng gây cháy nổ cùng với một tim dầu – có thể tim dầu chỉ đơn giản là một miếng giẻ buộc vào nút chai – dùng để mồi lửa. Thường tim dầu được nhúng vào cồn hay parafin hơn là vào xăng dầu. Khi sử dụng, người ta đốt cháy tim dầu rồi quăng chai cháy vào mục tiêu – có thể là xe cơ giới, bộ binh hay vào công sự, chiến hào. Khi chai cháy vỡ, phần chất lỏng gây cháy sẽ bị tung ra ngoài bao trùm một khoảng lớn, đồng thời số chất lỏng này sẽ nhanh chóng bắt lửa từ tim dầu và tạo thành một quầng lửa khổng lồ bao trùm lấy những nơi mà chất lỏng gây cháy chạm tới.

 

Thông thường chất lỏng gây cháy là xăng dầu – nên vũ khí này còn có tên là “chai xăng” – nhưng methanol, nhựa thông,… cũng được sử dụng. Những chất làm đặc như hắc ín, đường, huyết, XPS foam, lòng trắng trứng, dầu máy, rubber cement, nhựa cao su chưa lưu hóa và thậm chí cả nước rửa bát đĩa cũng được thêm vào để giúp chất lỏng gây cháy bám chặt vào mục tiêu và tạo ra làn khói ngạt dày đặc.

 

Cái tên lóng “cocktail Molotov” được người Phần Lan đặt cho vũ khí này trong cuộc chiến tranh Xô-Phần 1939-1940, dựa theo tên của Dân ủy Quốc phòng và Dân ủy Ngoại giao Vyacheslav Mikhailovich Molotov như một cách để chế giễu ông. Trong cuộc chiến Xô-Phần và các cuộc chiến tranh Tiếp diễn sau đó, phía Phần Lan đã sử dụng một cách rộng rãi và hiệu quả loại vũ khí này để chống lại các xe tăng Liên Xô. Chai cháy đã được sản xuất rộng rãi ở Phần Lan và người Phần Lan dùng diêm để đánh lửa đốt tim dầu. Mặc dù cái tên Molotov chỉ mới xuất hiện trong cuộc chiến tranh Xô-Phần, nhưng dạng vũ khí này từng có mặt trong cuộc Nội chiến Tây Ban Nha trước đó. Trong cuộc chiến này các binh sĩ không chỉ dùng tay ném mà còn dùng ná để bắn các chai cháy vào mục tiêu.

 

 

Làm sao để tạo ra một trái bom xăng

 

 

Hãy dùng chai, lọ, lon bia , đổ đầy 2/3 xăng với hỗn hợp Sáp nến, xà phòng, lòng trắng trứng, gắn cái tim bằng vải thấm xăng qua nút đậy  (cork) cho thật kín (đây là điều quan trọng).  Thật vô cùng đơn giản.

 

Các loại mục tiêu

 

– Những tên đầu sõ CA đã bắt mục sư Tin Lành Mennonite cũng như những tín hữu giáo phái Tin Lành ký giấy bõ đạo. 

– Những tên CA đánh chết các giáo dân vô tội; đánh đậpcác linh mục, các tu sĩ. Những tên CA làm nhục bằng cách sờ mó chỗ kín của các ni cô ỡ chùa Bát Nhã ..

– Những tên CA giết người dân một cách vô tội vạ và đã/đang được bọn cs chóp bu che chỡ. 

– Hằng ngàn cán bộ cs cao cấp nhất là CA di chuyểntrong các xe hơi sang trọng  trên  toàn cỏi Vietnam . 

– Những cán bộ CA ác ôn thường dùng xe 2 bánh, đangngày đêm theo dõi, trù đập các nhà hoạt động cho TỰ DO, NHÂN QUYỀN. (Những tên CA ác ôn của csVN kẻ thù của nhân dân):

– Những tên tham nhũng gộc từ trung ương đến địa phương.

– Các tư thất của các cán bộ cao cấp,

 

Phương cách đánh bom

 

– Muốn xữ dụng loại “bom xăng” dễ tấn công mục tiêu nào, bạn phải hoạt động từng toán 2 người:

 

– 1 người lái xe 2 bánh, cã 2 mang khăn trùm mặt như che bụi (đó là một thói quen thông thường mà người dân VN đang áp dụngtrong một môi sinh bị ô nhiễm như VN).

 

– Bảng số xe đằng sau được che kín — chĩ cần một vài yếu tố quan trọng mà thôi — bằng bùn khô nhưng phương pháp linh động vàthuận tiện nhất là người ngồi sau, dùng một tay cầm tờ báo sau lưng mình, che bảnsố trong khi đánh bom.

 

– Người lái xe cứ chăm chú việc lái xe.

 

– Người đánh bom thì lo nhiệm vụ đánh bom …được trang bị bằng cái bị bằng vải chứa độ 4 hay 6 quả bom tùy theo khả năng mang theo.

 

–  Một cái quẹt lữa bén nhạỵ

 

– Để xữ dụng, khi bạn đã nhận rõ mục tiêu, hãy tạmngừng hay rà xe chậm lại; người đánh bom bật quẹt lữa, lấy một quả MolotovCocktail ra .. châm vào ngòi (tim) đả thấm xăng … sau đó người lái xe …tăng tốcđộ .. khi đến gần mục tiêu (độ 2-3 mét) người lái xe hãy thúc cùi chõ vào ngườiđánh bom đang ngồi đằng sau để cho người đánh bom chuẫn bị …thế là người đánhbom đã được cảnh giác, người đánh bom sẽ tung bom vào mục tiêu. Sau khi đánhbom, người lái xe rà thắng chậm lại trong lúc luồn xe vẫn chảy đằng trước.. sẽtùy theo hoàn cảnh .. hoặc là quẹo vào một ngõ hẻm..  toán đánh bom sẽ tùytheo đó mà hành xữ.

 

– Cũng tùy theo hoàn cảnh, sau khi thi hành côngtác xong, các bạn sẽ gỡ khăn che mặt ra …lau bùn ỡ bản số xe …rồi cứ cứ ungđung chạy xe chậm lại …như các bạn đang đi hóng mát vậy.

 

Phương cách tấn công từng mục tiêu

 

1) Mục tiêu là đối tượng dùng xe hơi:

 

Nếu là đối phương đùng xe mà cữa kính được quayxuống một quả xăng bom ném vào ngay tài xế  là tốt nhất (hoặc bất cứ vịtrí nào trong xe), sẽ tạo ra một sự kinh hoàng mà những nạn nhân là mục tiêukhông thể phản ứng gì được. Nạn nhân sẽ cố bảo vệ thân thể mình thì trong lúcđó, chiếc xe sẽ di chuyển mà không được kiểm soát: một tai nạn xảy ra là kể như 100 %.

 

Vì chiếc xe trong tình trạng đang cháy và có thể nỗtung, những người ngồi trong chĩ tìm cách tự phòng vệ để cho lữa xăng bớt lantràn đồng thời bằng mọi giá, kiếm cách rời khõi chiếc xe đang cháy để thoátthân. Thông thường thì mồi lữa sẽ tiếp xúc với hệ thống xăng của chiếc xe vàcái xe sẽ nỗ tung như một cái bom !!!

 

Nếu may lắm thì  những người trong xe sẽ bịphõng trầm trọng ..nhưng thông thường thì các đối tưỡng sẽ bị chết cháy mộtcách kinh khủng. Trong lúc chờ chết, thì cơn đau đớn do bị phõng sẽ hành hạnạn-nhân cho đến khi từ trần.

 

Nếu nạn nhân tránh được tữ thần, thì cuộc sống củanạn nhân sẽ trỡ thành một kẽ tàn tật. Nạn nhân, người cũng không ra người, ngợm cũng không ra ngợm. Những nạn nhân nầy có thể là những tên đầu xõ của bọn csVNn hất là tên Bộ trưỡng công an.

 

Điều quan trọng nhất là: các bạn đừng lo ngại phản ứng của những người có võ khí trong xe: chúng chẵng làm gì được: trong khi thời gian chĩ trong tích tắc, người tấn công đã xa mục tiệu cả 5,7 chục thước rồi..hơn nữa xe cộ tại VN thì luôn luôn trong biển người di chuyển trên xe 2 bánh…biết ai là thủ phạm ??

 

Nếu đối phương đùng xe mà cữa kính được quay lên,người đánh bom cũng đánh như vậy, nếu may mắn mà kính xe vỡ thì kết quả cũng sẽtại hại như trên. Nếu cữa kính không vỡ, với chiếc xe mà bên ngoài lữa cháy khắp nơi, tên tài xế cũng không thể nào điều khiển hữu  hiệu chiếc xe được. …vì phải tự lo thoát hiểm, tên tài xế luớ quớ ..có thể đâm vào một gốc câỵ

 

PHản ứng của những người khác trong xe ?

 

Đối với những người khác trong xe cũng chĩ trongphạm vi tìm cách thoát thân để tự cứu lấy mạng sống mà thôi.

 

Sau khi thi-hành xong nhiệm vụ đánh bom, người láixe 2 bánh đừng lại và trong tích tắc thì 2 xe đã cách nhau từng mấy chục thướctrong lúc đó luồng xe vẫn tiếp tục đi chuyển về đằng trước. Nếu người ngồitrong xe có tĩnh táo cách mấy đi nữa, khi nhìn ra thì cũng chĩ thấy một khối xedài bất tận di chuyển trong tình trạng kinh hoàng, hoảng hốt mà thôi.Người lái xe để thi hành nhiệm vụ đánh bom chĩ có việc quay xe qua một ngõhẻm hoặc quay lui là xong.

 

2) Mục tiêu là đối tượng dùng xe hai bánh:

 

Đây là loại mục tiêu mà tôi muốn nhấn mạnh: Đó lànhững tên CA thường theo dõi, trù dập, cũng như những tên xếp CA thường hay đòihõi các vị dc/dk đến trụ sỡ của chúng để khảo cung. Các toán thanh niên xungphong hãy nhớ lấy tên, nhớ mặt chúng để đánh bom.

 

Có cần tôi hướng dẫn cách triệt hạ chúng không?

 

Để tiêu diệt những tên nầy, trước tiên phải theo dõi chúng nhiều ngày, để biết thói quen của chúng. Sẽ có những lúc những tênnầy di chuyển lẽ tẻ hoặc đi chơi bời nhậu nhẹt. Đó là những cơ hội bằng vàng đểlấy mạng chúng hay là sẽ cho chúng về hưu sớm với một quả bom xăng sau lưng.Nếu chúng còn sống thì càng hay vì chúng sẽ bị đau đớn suốt đời, đó  làchưa kể cuộc sống với dị tật dị hình suốt đời sẽ lầm tham ..đi đâu cũng bị dânchúng xầm xì, xĩ vả là đả bị nhân dân trừng trị. Nói cho ngay, những tên nào ở trong trường hợp đó thì chúng chỉ muốn chết sớm thay vì phải sống lây lất như ma trơi.

 

3) Các mục tiêu khác:

 

Các mục tiêu khác như bọn tham nhũng dùng uy quyền để cướp tài sản của nhân  dân, các bạn có thể áp dụng các biện pháp,phương cách đã mô tả trên.

 

Các mục tiêu cố định thì dễ dàng hơn. Tôi thiếttưỡng với sự hội ý giữa các anh em trong toán xung phong của mình cũng đủ tìm ra một phương cách đánh bom hữu hiệu cho những loại mục tiêu nầỵ

 

Vấn đề quan trọng nhất: luôn luôn đặt để yếu tố antoàn lên hàng đầu. 

 

An toàn trong giai đoạn chuẫn bị.

 

– Việc lưu trữ, chứa các dụng cụ đánh bom như: chai/ lọ (nước xaxị), lon côca, lon bia, cần phải được che dấu cẫn thận. Nếu muốn lưu trữ, hãy cất đấu nơi xa cách chỗ cư ngụ của dân chúng. Địa điểm tốt nhất lànơi bụi. bờ cồn, rừng vv

 

– Xăng thì không nên chứa nhiều mà chĩ đủ đùng cho một số bom đã dự trù để tránh gây hõa hoạn.

 

– Vấn đề di chuyển là một trong những yếu tố quantrọng nhất: trong mọi trường hợp khi có mang bom theo, luôn luôn canh chừng đằng trước độ 100 mét thữ xem có các nút (chốt) chận của cảnh sát/công an không.Hể thấy luồn xe di chuyển đằng trước bỗng dưng khựng lại hay giảm bớt tốc lực,đó là dấu hiệu có nút chận của CS để kiểm soát vì mục đích thương mãi hay làmkhó dân để moi tiền của dân, toán xung phong đánh bom phải tức tốc quay xen gược lại hoặc rẽ qua một ngả hẻm khác ngay lập tức.

 

Để có kết quả hữu hiệu tối đa, kế-hoạch đánh bom phải đồng loạt tỗng tấn công trên toàn lãnh thỗ VN ..

 

Chúc các bạn thành công trong nhiệm vụ cao cả là :

 

GIẢI PHÓNG QUÊ HƯƠNG

Một Thế Giới Hậu Hoa Kỳ – (The Post-American World) 2

Một Thế Giới Hậu Hoa Kỳ – (The Post-American World) 2.

MỘT THẾ GIỚI HẬU-HOA KỲ (THE POST-AMERICAN WORLD): Sự nổi dậy của Phần còn lại (3)

MỘT THẾ GIỚI HẬU-HOA KỲ (THE POST-AMERICAN WORLD): Sự nổi dậy của Phần còn lại (3).

Một Thế Giới Hậu Hoa Kỳ – (The Post-American World)

 

Lời Mở Ðầu cho ấn bản bìa mềm

Chiếc xe đua chạy nhanh nhất thế giới

Thời hoàng kim nào cũng đến lúc chung cuộc. Càng hào nhoáng chừng nào, kết cục càng cháy bỏng hơn. Cuộc đổ vỡ năm 2008 là sự xụp đổ tồi tệ nhất của thế giới kể từ năm 1929 và đã dẫn đến sự đình trệ kinh tế thê thảm nhất kể từ cuộc Đại suy thoái đến nay. Tất cả mọi biến chuyển trong năm qua đều không từng có thể tiên liệu được: sự hủy hoại gần 50 trillion mỹ kim trong các tài sản kinh tế toàn cầu; việc quốc hữu hóa những công ty cho vay nợ nhà lớn nhất Hoa Kỳ; vụ khai phá sản lớn nhất lịch sử (Lehman Brothers); sự biến mất của các ngân hàng đầu tư; những gói kích thích và cứu chuộc quanh thế giới lên đến nhiều trillion dollars. Chúng ta đang sống qua thời đại chắc sẽ được nhớ lại và nghiên cứu trong nhiều thế hệ sau.


Làm thế nào chúng ta đã đến mức này? Mỉa mai thay, tôi đã phải rút ra kết luận rằng nguyên nhân chính của cuộc đổ xụp này là – sự thành công. Một phần tư thế kỷ qua đã là một sự tăng trưởng ngoạn mục. Cứ mỗi một thập niên hay tương tự, kích thước kinh tế toàn cầu tăng gấp đôi, từ 32 trillion mỹ kim trong năm 1999 lên đến 62 trillion vào năm 2008, lạm phát liên tục nằm ở mức thấp một cách đáng ngạc nhiên. Sự tăng trưởng kinh tế đã đến tận những khu vực mới. Trong khi các gia đình ở phương Tây dọn vào các ngôi nhà to hơn, mua sắm laptop và điện thoại di động, thì những nông dân đủ ăn ở Á Châu và châu Mỹ La tinh tìm được công ăn việc làm mới trong các thành phố phát triển nhanh. Ngay cả ở Phi châu, dân chúng cũng nhảy vào được thị trường toàn cầu để mua bán sản phẩm của mình. Ở mọi nơi chốn, giá cả hàng hóa đi xuống, trong khi sự thịnh vượng trong các hình thức đầu tư chứng khoán và địa ốc nhảy vọt. Những biểu thị kinh tế vĩ mô đã cho thấy câu chuyện chỉ trong nháy mắt. Trong năm 2006 và 2007, những năm đánh dấu cao trào của thời hoàng kim, 124 quốc gia – khoảng 2/3 tổng số các nước trên thế giới- đã nhanh chóng phát triển hơn 4 phần trăm hàng năm.

Nguyên nhân gì tạo nên thời đại phát triển toàn cầu? Như tôi sẽ trình bày chi tiết trong tập sách này, đó chính là sự kết hợp của chính trị, kinh tế và sức mạnh của khoa học kỹ thuật.

Chính trị :
Cái chết của Liên bang Xô Viết đã dẫn đến một thế hệ tương đối ổn định về chính trị. Trong thời chiến tranh lạnh, đã từng xảy ra hàng chục cuộc chiến tranh dân sự, bạo loạn và các nhóm phiến loạn vũ trang được Liên Xô bảo trợ – và trong hầu hết các trường hợp này, Tây phương cũng đã tài trợ cho các đối tác của mình. Không có cạnh tranh về quyền lực, chiến tranh ít xảy ra hơn và nếu có xảy ra cũng chỉ ở bình diện nhỏ. Cũng có những ngoại lệ, như vụ đụng chạm đẫm máu ở Congo trong những năm 1990 và, dĩ nhiên, chủ nghĩa khủng bố như đã từng gây nên bởi Al Qaeda, nhưng trên tổng thể, thế giới đã tận hưởng được sự ổn định và hòa bình hơn là đã từng có trong suốt thế kỷ. Con số thương vong gây nên bởi các bạo hành chính trị tiếp tục suy giảm.

Kinh tế :
Sự xụp đổ của chủ nghĩa cộng sản đã khiến thị trường tự do tư bản chủ nghĩa trở thành lối thoát sinh tử duy nhất để vận hành một nền kinh tế, khiến tạo khích lệ cho các chính phủ ở mọi nơi trở nên một bộ phận của hệ thống kinh tế quốc tế. Các thỏa hiệp mới và các cơ quan như WTO đã hoạt động để giảm bớt các rào cản nhằm hợp nhất thế giới. Các chính phủ từ Việt Nam đến Cam Bốt đều đã nhận thức được rằng họ không thể bỏ lỡ cuộc chạy đua đến thịnh vượng của cả toàn cầu. Các chính phủ này đã theo đuổi các chính sách hợp lý, giảm mức nợ nần và loại bỏ những trợ cấp nâng đỡ phi lý- không phải vì những con người như Bob Rubin hay Hank Paulson cưỡng ép họ phải hành động như thế, mà chính bởi vì họ có thể nhìn ra được những lợi điểm của việc di chuyển vào trong phương hướng ấy (và cái giá phải trả nếu không hành động như thế). Những cải tổ ấy khuyến khích đầu tư quốc tế và tạo nên các công ăn việc làm mới.

Ðồng thời, các ngân hàng trung ương đã học được cách điều khiển và làm dịu nhẹ chu kỳ thương mại, ngăn ngừa được những thay đổi giá cả bất nhất khiến có thể tổn hại đến công ăn việc làm, tài sản tiết kiệm , dẫn đến các bất ổn và cách mạng. Lấy Hoa Kỳ làm một thí dụ: Giữa những năm 1854 và 1919, cứ bốn năm lại xảy ra một lần suy thoái và mỗi lần như thế, sự suy thoái kéo dài đến hai năm tròn. Hai thập niên qua, Hoa Kỳ trải qua được tám năm tăng trưởng liên tục không hề bị gián đoạn bởi các suy thoái, và sự suy sụp, khi suy thoái xảy đến chỉ kéo dài có tám tháng. Thời kỳ ổn định này là thắng lợi của cuộc tấn công dài nhiều thế hệ vào nạn lạm phát. Khởi đầu với Paul Volcker vào những năm đầu 1980, các ngân hàng trung ương phát động cuộc chiến tranh chống lạm phát, sử dụng những công cụ cùn mẻ của chính sách tiền tệ để giữ cho giá cả hàng hóa được ổn định tương đối. Những chiến thuật được mài dũa trong cuộc chiến đấu ấy đã trở thành một trong những món hàng xuất khẩu thành công nhất của Hoa Kỳ. Vào năm 2007, chỉ có hai mươi ba quốc gia có mức lạm phát cao hơn 10 phần trăm, và chỉ một quốc gia – Zimbabwe – phải chịu khốn khổ vì lạm phát siêu.

Kỹ thuật:
Cuộc cách mạng tin học gia tốc thêm cho sự xuất hiện của một nền kinh tế toàn cầu đơn thể. Các chi phí về truyền thông xuống thấp, thông tin có thể truy cập được ở mọi nơi và sự kết hợp trở nên dễ dàng hơn. Ðột nhiên, một cửa hàng bán những món hàng thể thao ở Nebraskan có thể có nguồn từ Trung Quốc, bán sang Âu châu, để rồi có sổ sách được thực hiện bởi các kế toán viên ở Bangalore.

Nhưng ảnh hưởng chính của tất cả những thành công này – lạm phát thấp, tăng trưởng toàn cầu, tiến bộ nhanh của khoa học kỹ thuật – lại chính là sự ngạo mạn, hay nói một cách kỹ thuật hơn, là cái chết của sự rủi ro. Trong những năm 1990 và 2000 này, những người làm thương mại đã không còn lo lắng về các rủi ro chính trị – các hiểm nguy đến tăng trưởng kinh tế bởi các cú đảo chính, tấn công của khủng bố và các rối loạn xã hội. Tuy nhiên ít có các rủi ro về chính trị. Một sự táo bạo đã đơn giản mang lại một thể chế mới vẫn phải đối diện với các gò bó cũng như các cơ hội của một nền kinh tế toàn cầu. Sự ổn định căn bản của thế giới thời kỳ hậu chiến tranh lạnh đã kéo dài, bất chấp chủ nghĩa khủng bố cùng đôi lúc tai họa.

Chính những người làm thuơng mại ấy đã ít chú ý đến một vấn nạn rất quen thuộc ở cận kề hơn trong nước : rủi ro về kinh tế. Như Alan Greenspan, họ cho rằng sự phát triển của các sản phẩm tài chính phức tạp đã thực sự giảm thiểu được rủi ro bằng cách phân tán ra rộng rãi. Họ đã tin rằng các mức nợ từng có lúc được xem là nguy hiểm hiện đã có thể kiểm soát được căn cứ vào những gì họ tưởng đã thay đổi được các tình huống mãi mãi. Kết quả là, các nhà đầu tư đã dồn tài sản vào loại vốn thông thường được xem là những loại đầu tư nguy hiểm, tất cả cho những hứa hẹn ít ỏi. Trải rộng tín dụng ra – sự khác biệt lợi tức giữa trái phiếu của ngân khố Hoa Kỳ, thường được coi như một loại đầu tư an toàn nhất thế giới, với trái phiếu của những công ty có thành tích giới hạn – đã ở mức thấp kỷ lục. Những quốc gia bất ổn như Ecuador và các công ty bấp bênh như Chrysler có thể vay mượn được rẻ gần như ngang với chính phủ Hoa Kỳ (Dĩ nhiên là vào năm 2009, Ecuador đã không trả được nợ và Chrysler đã ngăn ngừa được sự khánh tận chỉ nhờ vào sự cứu chuộc phút chót của chính phủ). Và bởi vì nợ rẻ, những người cho vay nợ và giới chủ nhà đã sử dụng quá đà, tiêu xài vượt ra ngoài khả năng của họ. Các ngân hàng và những nhà đầu tư vốn cung cấp tất cả các đồng nợ rẻ mạt ấy đã được bảo đảm bởi những két bạc to đùng của những tập đoàn – với các lợi nhuận tăng vọt gấp đôi trong suốt liên tục mười tám quý liền giữa 2002 và 2006- và tỉ lệ khai phá sản xuống thấp dưới mức trung bình. Những ngày nắng đẹp tưởng như không bao giờ có thể chấm dứt.

Kinh tế thế giới đã trở thành tương tự như một chiếc xe đua đắt tiền, ngoại hạng, với khả năng đua ở tốc độ chóng mặt. Vì mọi người đã lái chiếc xe đua này trong thập niên vừa qua và đã cảm nhận được các cao độ cùng tốc độ cuồng loạn như có chích adrenaline. Chỉ có một vấn đề duy nhất: đó là hóa ra không một ai biết cách lái một chiếc xe đua như thế này. Trải qua mười năm vừa qua, kinh tế toàn cầu đã trở nên một thứ chưa ai từng nhìn thấy – một hệ thống nối kết của khoảng 125 quốc gia, tất cả đều tham dự và tất cả đều chạy với những tốc độ chưa từng biết đến. Thật như thể là chiếc xe đua ấy được lái bởi 125 tay đua khác nhau – và không một ai kịp nhớ nghĩ đến việc mua các bộ phận giảm shock.

Vấn nạn của Nợ nần:
Có những người muốn mua các bộ giảm shock. Họ được xem như những người bi quan tiêu cực trong những năm tháng phát triển. Họ đã đặt câu hỏi tại sao những bộ nợ nhà dưới chuẩn lại có thể được đánh lãi xuất cao như những trái phiếu của hãng General Electric. Nhưng cứ mỗi năm thành công lại chấm dứt với một báo cáo lợi nhuận nổ tung con mắt khác hay ngày lãnh lương bạc tỉ của các nhà quản trị các quỹ đối trọng (hedge funds) cùng những hứa hẹn sửa chữa không được hiện thực hóa khiến những người bi quan tiêu cực trở nên yên lặng hơn. Có một loại đảo ngược lối chọn lọc tự nhiên xảy ra ở Wall Street. Như Boykin Curry, vị giám đốc điều hành ở Eagle Capital đã từng phát biểu, trải qua hai mươi năm qua, „tế bào DNA của gần như tất cả các cơ quan tài chính đã bị biến ảnh (morph) một cách nguy hiểm. Mỗi khi có một ai hối hả tăng thêm lực bẩy tài chính và rủi ro, chỉ vài năm sau đó thực tế lại chứng minh là họ hành động „đúng“. Những con người này được khuyến khích để táo bạo hơn, được thăng chức, và được chi phối đến nhiều tiền bạc hơn. Trong khi ấy, bất cứ ai có quyền mà do dự, hoặc tranh cãi để cẩn thận hơn, đều bị xem là „sai lầm“. Các thành phần cẩn trọng càng tăng phần xấu hổ, phải làm ngơ đi để được tăng thưởng. Họ đã mất đi ảnh hưởng của mình.

Warren Buffett đã giải thích là trọng tâm của vấn nạn chính ở việc cứ tăng mãi cái lực bẩy tài chính – từ chữ hoa mỹ của Wall Street dùng cho chữ „nợ“. Đó chính là „cách duy nhất khiến một người khôn ngoan phải đi đến phá sản“, Buffett đã nói „bạn hành động những điều khôn ngoan, hẳn nhiên bạn sẽ giàu có. Nhưng nếu bạn hành xử khôn ngoan và dùng đến loại đòn bẩy tài chính và bạn cứ hành động sai lầm như thế, đòn bẩy tài chính này sẽ triệt tiêu bạn, bởi vì bất cứ điều gì nhân với con số không chỉ là số không. Thế nhưng điều này lại được củng cố vững chắc thêm bởi vì chung quanh bạn ai cũng đang thành công, bạn cũng đang hành động thành công, và giống như là cô lọ lem Cinderella ở buổi yến tiệc. Nhìn chàng lúc nào cũng mê mẩn, tiếng nhạc càng hay hơn, càng lúc càng vui hơn, bạn nghĩ „Việc quái gì mà ta phải ra về lúc 12 giờ kém 15? ta sẽ về lúc 12 giờ kém hai phút. Thế nhưng khổ nỗi, không hề có cái đồng hồ nào trên tường cả. Và ai cũng nghĩ là mình sẽ ra về vào lúc 12 giờ kém 2 phút „. Một cách tóm tắt, đấy chính là câu chuyện vì sao chúng ta đã đi đến tai họa của năm 2008.

Ở một vài mức độ, nợ nần chính là trọng tâm của tất cả mọi việc. Kể từ những năm 1980, người Mỹ đã tiêu thụ nhiều hơn mức họ làm ra và đã bù vào sự thiếu hụt bằng cách đi vay nợ. Điều này xảy ra trong mọi giai tầng của xã hội. Loại nợ gia đình (household debts) đã tăng nhanh từ 680 billion vào năm 1974 đến mức 14 trillion vào năm 2008. Gấp đôi chỉ trong vòng 7 năm qua. Hiện nay,một gia đình trung bình có mười ba thẻ tín dụng và $120000 tiền nợ nhà. Tuy nhiên, căn cứ trên một số tiêu chuẩn, các hộ gia đình chính là những đỉnh cao của sự tằn tiện. Các chính trị gia ở cấp nhà nước và địa phương bắt đầu vay mượn vào tương lai để hăm hở mang lại cho cử tri của mình những sân vận động chơi bóng rổ mới và các đường cao tốc mười hai đường chạy mà không phải tăng thuế. Họ ban hành các trái phiếu để chi trả cho các công trình yêu quý của mình, các trái phiếu vốn chỉ dựa vào tiền đánh thuế trong tương lai và tiền trúng xổ số. Thế nhưng ngay các chính khách ấy cũng còn phải xấu hổ vì chính phủ liên bang, ông vua của nợ nần. Vào năm 1990, nợ quốc gia ở mức 3 trillion. Đến cuối năm 2008, món nợ này đã lên được cõi mười một con số, vượt quá 10 trillion.(Vào lúc tôi viết những dòng này, con số ấy đã đến 11 trillion). Chiếc đồng hồ ghi nợ quốc gia nổi tiếng ở thành phố Nữu Ước không còn chỗ để hiển thị tất cả các con số. Chủ nhân của chiếc đồng hồ này sẽ phải lắp đặt một cái đồng hồ mới, to rộng hơn vào năm nay.

Nói một cách khác, Hoa Kỳ đã trở thành một đất nước của những con nợ. Không có gì là sai trái với nợ nần – nếu sử dụng khôn ngoan, các khoản nợ và đòn bẩy tài chính sẽ là những nhịp tim của một nền kinh tế hiện đại – nhưng sử dụng quá mức như thế, nợ nần trở nên kẻ sát nhân. Và cả hai vế của phương trình phải đưọc cân bằng – Hoa Kỳ đã không bao giờ có thể đến được vị trí như thế nếu không có những quốc gia sẵn lòng cho vay nợ. Đó là nơi mà – „Cuộc vươn dậy của những kẻ khác“ như tôi đặt tên – nhập cuộc, và điều này được biểu tượng tốt nhất từ cuộc vươn dậy của Trung Quốc.

Dù trải qua những năm tháng phát triển mạnh, các hộ gia đình ở Trung Quốc và các tập đoàn đã có khuynh hướng cẩn trọng. Họ bỏ vào ngân hàng một nửa lợi tức kiếm được của mình, luôn luôn sẵn sàng cho một ngày khó khăn. Tính cần kiệm cao độ kết hợp với mức tăng trưởng cao đã đưa đến sự tích lũy của Trung Quốc về những nguồn vốn lớn lao. Nhưng đây không phải chỉ có nguyên nhân từ các đặc điểm của loại văn hoá đức Khổng tử. Chính phủ Trung Quốc đã không hề khuyến khích việc tiêu dùng và cổ vũ cho sự tiết kiệm, một phần là phương cách để giữ mức lạm phát và tiền tệ của họ ở mức thấp – điều đã khiến cho hàng hóa Trung Quốc được rẻ và thu hút giới tiêu thụ Tây phương, các quốc gia như Trung Quốc đã được lên men bởi cơn khủng hoảng Á châu năm 1997, khi các nền kinh tế Á châu thất bại, các ngân hàng Tây phương đến tiếp cứu bằng những điều kiện vay phiền hà. Sau khi hồi sinh, các chính phủ Á châu – và cả các chính phủ khác ngoài Á Châu nữa- quyết định tích lũy trữ lượng của chính mình, để khi xảy ra khó khăn, họ sẽ không phải lệ thuộc vào lòng tốt của người lạ nữa.

Do đó, thay vì mang đồng tiền tiết kiệm tăng nhanh của mình tái đầu tư vào kinh tế nội địa, chính quyền Trung Quốc đã dấu nhẹm đi. Nhưng làm sao chính phủ tích trữ được tiền bạc của mình? Chính bằng cách mua vào – và vẫn còn tiếp tục mua đến hiện nay – những thứ mà khi ấy được coi là những loại đầu tư an toàn nhất thế giới: các trái phiếu của Ngân khố Hoa Kỳ. Thông qua việc tích lũy các khối lượng khổng lồ của nợ Hoa Kỳ, người Trung Quốc đi đến chỗ phụ giúp cho lối tiêu thụ Mỹ – là chính cái tính cách đã gây ra nợ nần. Họ đã tài trợ cho cuộc chè chén chi tiêu của chúng ta và xây dựng lên một kho tích trữ vĩ đại của đồng nợ mỹ kim. Người Trung Quốc đã tiết kiệm quá nhiều, người Mỹ đã tiêu thụ quá tay. Hệ thống như thể được cân đối rồi.

Và không phải chỉ có Trung Quốc mà thôi. Tám thị trường hội nhập quốc gia khác đã tích lũy được một ngân quỹ chiến tranh trị giá hơn 100 tỉ, đa phần là tiền Mỹ kim. Nhưng chỉ riêng Trung Quốc có trong tay hơn 2 trillion dự trữ, hầu hết là tiền Mỹ kim. Tháng 9 vừa qua, Trung Quốc trở thành chủ nợ nước ngoài lớn nhất của Hoa Kỳ, qua mặt cả Nhật Bản, một đất nước lâu nay đã không còn mua vàng bạc của Hoa Kỳ ở khối lượng lớn nữa. (Với sở hữu 10 phần trăm của tất cả những trái phiếu kho bạc Mỹ chưa đáo hạn, Trung Quốc gần như một chủ nợ lớn nhất, thế thôi, nhưng Ngân khố Hoa Kỳ không tính đến giới cho vay trong nước). Trung Quốc hiện nay đang sở hữu các biên lai nợ lớn nhất thế giới, và các biên lai nợ này đều có chữ ký của chú Sam.

Sự tiết kiệm quá mức trên bình diện toàn cầu đã cho thấy cũng là một vấn nạn như sự tiêu dùng quá tay. Nhà kinh tế học Dani Rodrick ở Havard đã ước đoán rằng việc chuyển gởi quá nhiều tiền ra ngoại quốc thay vì đầu tư một cách sinh lợi đã làm tốn kém cho Trung Quốc khoảng một phần trăm GDP một năm, hoặc hơn 40 tỉ hàng năm. Việc cho vay của Trung Quốc chính cũng đã là một chương trình kích thích vĩ đại cho Hoa Kỳ. Khiến giữ được mức lãi xuất thấp, khuyến khích người có nhà mượn lại thêm vào nợ nhà, các nhà quản trị quỹ đối trọng nén chặt thêm các loại đòn bẩy tài chính và các ngân hàng đầu tư mầy mò chọc được những bản cân đối kết toán của mình. Nhà bỉnh bút Martin Wolf của tờ Thời báo Tài chính đã nói lối cho vay của Trung Quốc tạo ra đồng tiền rẻ mạt và „đồng tiền rẻ tạo nên các cuộc truy hoan trác táng của những sáng tạo tài chính, vay mượn và chi xài“.

„Sẽ không có đường quay về cho lối làm ăn như trước nữa“ Wolf đã viết như thế. Nhưng trong ngắn hạn, dường như chúng ta đi đến hơn cả nguyên trạng ấy. Không lâu trước khi nhậm chức, Tổng thống Barack Obama đã cảnh báo về viễn cảnh của „các khoản nợ hàng trillion mỹ kim cho những năm sắp đến“ khi chính phủ của ông tăng thêm tất cả các chi tiêu vào mọi thứ, từ kỹ nghệ xanh đến chăm sóc y tế nhằm thổi nền kinh tế lún sâu của chúng ta lên. Hầu hết các khoản tiền chi dùng ấy đều vay mượn từ Trung Quốc. Người Trung Quốc cũng có những khó khăn kinh tế của chính họ để mà phải vượt qua, và họ đã phải chi 600 tỉ Mỹ kim – một con số vĩ đại tương đương với 15 phần trăm GDP của họ – để chiến đấu với các khó khăn ấy. Kết quả là, chúng ta đang yêu cầu Trung Quốc phải đồng thời tài trợ cho cả hai cuộc bành trướng tiền tệ lớn nhất trong lịch sử con người: của chính họ và của chúng ta. Và quốc gia có tất cả các sáng kiến để tiếp tục tiêu xài lu bù các trái phiếu kho bạc của mình. Không thế thì các xuất khẩu của Trung Hoa sẽ khốn đốn, và các tỉ số gia tăng cao ngạo của họ sẽ tụt xuống đất đen.

Tuy nhiên, người Trung Quốc có các lựa chọn. Kinh tế gia từng đoạt giải Nobel Joseph Stigliz đã giải thích rằng „Họ chắc chắn sẽ giữ cho giới tiêu thụ ở Hoa Kỳ tiếp tục như thế, nhưng nếu rõ ràng là điều ấy không mang lại kết quả, họ sẽ có kế hoạch B“. Kế hoạch B sẽ là sự tập chú vào việc thúc đẩy tiêu thụ ở Trung Hoa thông qua các chi dùng của chính phủ và tăng thêm tín dụng cho nhân dân mình. Như sử gia Niall Ferguson đã viết “ câu hỏi lớn nhất của ngày hôm nay là phải chăng Hoa-Mỹ (Trung Quốc và Mỹ) đi chung đường với nhau hay chia ra hai ngả riêng vì cơn khủng hoảng này. Nếu đi chung đường, chúng ta sẽ tìm ra được một lối mòn đi ra khỏi cánh rừng. Nếu họ chia tay, chúng ta sẽ phải chào tạm biệt với toàn cầu hóa“.

Kịch bản tốt nhất sẽ là Trung Quốc và Hoa Kỳ cùng hợp tác với nhau để từ từ tháo gỡ cái kết ước cùng tự sát của họ. Trung Quốc sẽ hưởng lợi được từ việc có thêm nhiều tiền để tái đầu tư vào kinh tế nội địa của họ. Hoa Kỳ sẽ hưởng lợi được từ sự bắt buộc phải tiến hành những quyết định mạnh mẽ hơn để cuối cùng sẽ trở nên khá hơn. Tối thiểu từ những năm 1980, người Mỹ đã từng nhận ra rằng mình có thể tiêu xài buông thả, cứ khất lần việc trả nợ cho đến vô hạn. Điều này đã không tốt đẹp gì cho chính sách đối ngoại và đối nội của họ. Điều ấy đã khiến cho Hoa Thịnh Đốn trở nên ngạo mạn, lười biếng và cẩu thả. Nhưng những chuyến tàu miễn phí đang đi đến kết thúc rồi.

Chạy đua đến một Thế giới Hậu-Hoa Kỳ:
Mặc dù kích thước của cuộc khủng hoảng tài chính này vượt khỏi bất cứ điều gì trong ký ức gần đây nhưng không phải là nó chưa từng xảy ra. Lịch sử của chủ nghĩa tư bản đầy ắp những ảo tưởng, hoảng loạn, các cơ chế tài chính đổ vỡ và các suy thoái. Người Đức đã từng mất trí vì hoa tulip vào những năm 1600, chứng điên loạn đường sắt đã tấn công Đế quốc Anh vào những năm 1840. Ngay chỉ mới gần đây vài thập niên, đã từng có những thảm hoạ về tài chính ở Mexico, Argentina, Brazil và hầu như ở mọi thành phố của các quốc gia châu Mỹ Latinh. Nga và các nước vệ tinh của họ trước đây đã bị khánh tận vào những năm 1990 và con bệnh đã lây lan đến các nước Á châu cho đến cuối thập kỷ ấy. Cú đổ xụp năm 1998 của Long-Term Capital management, một trong những quỹ đối trọng lớn nhất thế giới, đã quá muộn phiền đến mức Quỹ dự trữ liên bang đã phải tổ chức một cuộc cứu chuộc (bailout) để giữ cho hệ thống tài chính không bị xụp đổ.

Nguyên tác: Fareed Zakaria

(Còn tiếp)

Một kịch bản diễn tiếp sắp tới cho VN.

1. Năm 2103-14, kinh tế VC teo tóp, sụp đổ, người dân phải thắt lưng buộc bụng, mất niềm tin, trải qua đói kém, bệnh tật. Từ đó sinh ra tuyệt vọng và oán thán.

2. Năm 2015-16, mâu thuẫn đây đó xảy ra, cộng an và quan chức VC liên tục cho ra lò những hành vi, lời nói ngu xuẩn, thô bỉ làm người dân công khai phỉ nhổ chúng. VC bất lực trong việc dập tắt dư luận. Quyền lực của VC suy giảm nghiêm trọng và VN dần trở nên vô chính phủ. Các nỗ lực của VC không đem lại kết quả do cán cộng lương không tăng nhiều mà vật giá tăng quá cao và không còn ai muốn cố gắng, chỉ làm sao để nhận lương và làm thêm nghề để cải thiện.

3. Năm 2017-18, bạo lực bùng phát khắp nơi như các ví dụ giá xăng kể trên. Bạo lực bắt buộc bùng phát và VC càng dập lại càng cháy. Đỉnh điểm là người dân chiếm đài phát thanh, truyền hình (với sự tiếp tay của cán bộ các nơi này) và phong trào nhân dân trở nên có thể tổ chức được. VN chính thức rơi vào tình trạng vô chính phủ, các tướng lãnh cát cứ khắp nơi và không tuân lệnh nhau. Ai cũng lo bòn rút và bảo vệ quyền lực của mình.

4. Năm 2019-2020, các chính đảng đua nhau xuất hiện và tìm cách triệt hạ, hạ bệ nhau. Bạo lực phe phái lan rộng khắp VN. Cộng đảng vẫn hoạt động như một phe “chính thống”, dù đông nhất nhưng ô hợp và yếu kém. Cộng đảng cố gắng vận động người dân “tin yêu những người có công giải phóng”.

5. Năm 2021-2022, gia đoạn cuối cùng trước đêm cách mạng VN. Chính đảng của nền cộng hòa sẽ thống trị trên toàn cõi VN không nhờ bạo lực mà nhờ lý tưởng cách mạng và lý tưởng quốc gia cũng như một chính phủ học thức.

Ít nhất cần 10 năm để nền cộng hòa thiết lập tại VN. Tôi không tính được kịch bản ngắn hơn, dù hi vọng 5 năm tới nền cộng hòa sẽ manh nha. Việc nền cộng hòa sớm thành lập hay không là do nỗ lực của chúng ta trong việc tạo lập phương pháp, lý luận và lý tưởng quốc gia. Bạo lực là tất yếu lịch sử chứ không nên là nỗ lực của chúng ta.

Hãy để nhân dân đòi nợ máu VC. Một quốc gia mới chỉ có thể bắt đầu khi món nợ lịch sử được trả dứt. VC phải trả lại tất cả nợ máu mà chúng đã vay của nhân dân. Nếu VC đã chết, hãy để cộng con trả thay. Chúng ta không nên can thiệp quá trình này, cũng không khuyến khích. Chúng ta sẽ trừng phạt các tội ác của ngụy quyền VC sau khi nhân dân thanh toán nợ với chúng xong và nền cộng hòa đã thiết lập. Cần tiêu diệt VC nếu không chúng sẽ tiếp tục gây rối xã hội và bán nước cho ngoại bang.

Cách mạng và bạo loạn là khác nhau.

Chúng ta phải phân biệt được cách mạng và bạo loạn. Một cuộc bạo loạn, khởi nghĩa chưa chắc đã là một cuộc cách mạng thực sự. Chúng ta chứng kiến rất nhiều khởi nghĩa nông dân với kết quả là xây dựng một triều đại phong kiến khác. Tuy vậy, điều này là tích cực vì nó giúp tái phân phối lại tài sản xã hội, giúp người dân sống được trước khi triều đại mới thối nát.

Một cuộc cách mạng không nhất thiết phải bạo lực. Nó là nhu cầu của nhân dân về sự thay đổi và con đường sống. Cách mạng khoa học kỹ thuật có thể thay đổi hình thái quốc gia nhưng không cần bạo lực. Cách mạng liên quan nhiều hơn đến những con người tài năng và lý tưởng cách mạng để quốc gia có thể đi lên và không bị diệt vong. Phải có một lý tưởng cách mạng và nó phải thực tế. Lý tưởng kiểu cộng sản là phi thực tế và dựa trên sự ăn cướp (hãy nhớ “vẹm” Việt Minh vốn chỉ là bọn ăn cướp kho thóc). VC và Nguyễn Sinh Cung là đám lưu manh, bất tài nên chúng không thể dẫn đất nước đi lên mà dẫn đất nước vào con đường nghèo đói, nô dịch cho ngoại bang.

Việt Minh, VC cũng muốn làm cách mạng nhưng chúng chỉ có nghề cướp kho thóc nên không ai theo. Sau đó chúng dùng lưỡi lê và báng súng cùng các hình thức tra tấn, bức tử để bắt toàn dân miền bắc phải theo chúng. VC là điển hình của cốt cách kẻ cướp, bạo lực mà không cách mạng. Chúng thường tự xưng tụng nhau (theo phong trào khen và tự khen của Hồ Chí Minh) là cách mạng nhưng thực chất chỉ là lũ đầu trộm, đuôi cướp.

Những năm loạn lạc VN cho tới 2020 chúng ta phải phát triển được lý luận và phương pháp đấu tranh. Chúng ta phải xây dựng xong con đường cho quốc gia. Chúng ta không nhất thiết phải chịu cảnh bạo lực, chết chóc, hãy để những thứ đó cho những tên VC hám danh, hám lợi như để đạo đức giả, lừa dối cho tên tội phạm Hồ Chí Minh và hung sư Thích Quảng Đức. Chúng ta cần tập trung xây dựng trí tuệ và sức mạnh của chúng ta dựa trên lịch sử bi tráng của VNCH.

VNCH và sự sụp đổ năm 1975 sẽ cho chúng ta sức mạnh. Chúng ta học được từ những lần vấp ngã đó. Những kẻ xôi thịt trong nền đệ nhất và đệ nhị cộng hòa không có sức mạnh này. Chúng mất niềm tin, lạc lối và quay lại nịnh bợ VC (Nguyễn Cao Kỳ, Phạm Duy, Tuấn Ngọc,vv là đám này). VC không có sức mạnh trí tuệ này mà chỉ có sự ngu xuẩn và lưu manh. VC sẽ càng ngày càng teo não, bại não, VC con càng ngày càng ngu đần. Không có VC, cộng con nào không sống đau khổ và ngu dốt. Chúng có thể cướp được tiền, máu của nhân dân, nhưng tất cả chúng đều mê tín, thờ ma quỷ rất nặng, con cái chúng bại não, bất tài và hết niềm tin.

Trí tuệ chỉ tới từ danh dự, lương tâm, lòng tự trọng và văn minh. Chỉ có những người thừa hưởng “Tổ quốc – Danh dự – Trách nhiệm” và nền văn hóa VNCH mới có sức mạnh này. Tôi hoàn toàn tin tưởng vào cách mạng quốc gia và nhìn thấy trước con đường chúng ta sẽ đi. Hãy kiên tâm và một ngày lá cờ kiêu hãnh của VNCH sẽ lại tung bay trên toàn cõi VN.

Beitragsnavigation